Đây là lần đầu tiên làm gia sư nên nó vui lắm. Nó thấy
mình giống... một cô giáo thực thụ. Cùng với đó là một niềm hạnh phúc
nho nhỏ, khi nghĩ nó sẽ được cầm trên tay những đồng tiền đầu tiên do
chính công sức mình làm ra. Suốt con đường từ nhà trọ đến chỗ dạy, nó
mặc sức tưởng tượng những món quà bé nhỏ mà nó sẽ mua cho các em và một
chiếc khăn quàng cổ cho mẹ. Nó sẽ có thể tự trang trải cuộc sống ở nơi
đất khách quê người với công việc làm thêm này, bố mẹ không phải gửi
tiền hằng tháng cho nó.
Đường về nhà trọ đêm nay sao dài quá. Mưa trút từng cơn
không ngớt. Trong tâm trí nó vẫn hiện rõ mồn một cảnh tượng mẹ Lan, một
người phụ nữ ăn mặc sang trọng, trên cổ và các ngón tay lấp lánh đồ
trang sức, dúi cho nó chỉ một nửa số tiền lương với lý do nó là sinh
viên chưa có kinh nghiệm dạy học. Nếu nó không đồng ý thì cứ nghỉ việc.
Lòng nó chợt se lại. Nó sẽ làm gì với số tiền ít ỏi này đây? Khuôn mặt
nó đẫm nước không biết vì mưa hay nước mắt. Những bong bóng mưa như giấc
mơ của nó cứ rơi xuống vỡ tan...
TRẦN THỊ MINH THƯ (Văn K.32, ĐH Quy Nhơn)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét