Cô Rose Lee kiếm 7 triệu USD một năm nhờ dạy tiếng Anh.
“Giáo viên trường học
quan tâm đến việc tạo ra những con người đạo đức. Chúng tôi lại tập
trung hơn vào việc làm cho các em có điểm số, xếp hạng tốt nhất chỉ
trong một khoảng thời gian ngắn. Đó là lý do vì sao chúng tôi được cần
đến và được nổi tiểng”, "thầy" Woo cho biết. "Thầy" cũng đang yêu cầu
một mức lương cao hơn cho hầu hết các cầu thủ bóng chày trong liên đoàn
bóng chày của nước này.
Thu nhập “khổng lồ” của
những người như "thầy" Woo xuất phát từ các lớp học trên mạng, rất dễ
truy cập ở đất nước vốn được coi là có mạng internet phủ rộng nhất thế
giới này. Cụ thể, hơn 90% các hộ gia đình Hàn Quốc có thể truy cập
internet tốc độ cao.
Năm ngoái, khoảng 3/4
học sinh tham gia vào các lớp học thêm tư sau các giờ học chính khóa ở
trường. Theo Văn phòng thống kê quốc gia Hàn Quốc, số tiền chi tiêu cho
các “lò luyện” và gia sư lên đến 20,9 nghìn tỷ won, tương đương 16,33
triệu USD.
"Thầy" Woo biết kết hợp
những câu chuyện thẳng thắn, hài hước, xen lẫn dọa nạt và quan trọng
nhất là hướng dẫn các em làm cách nào tìm được câu trả lời đúng với phần
thi toán hóc búa trong kỳ thi vào đại học.
“Cháu nghĩ cháu có thể
tin cậy vào thầy cho đến ngày trọng đại đó”, một học sinh của "thầy" Woo
cho biết trong một dòng post nặc danh trên mạng.
Những giáo viên có “thương hiệu”
"Nữ hoàng tiếng Anh" Lee offline tại một "lò luyện" ở Seoul, tháng 6/2009.
Các nhà phê bình cho
rằng hệ thống dạy học qua mạng hiện nay chỉ lái các em học sinh theo
hướng qua được các kỳ thi vào đại học, khiến các em có ít kỹ năng phân
tích. Ví dụ, đối với môn thi tiếng Anh, học sinh thường trả lời các câu
hỏi viết về ngữ pháp tốt hơn là nói.
Hệ thống giáo dục đầy
áp lực ở Hàn Quốc cũng là một nhân tố bị đổ lỗi cho tình trạng Hàn Quốc
có tỉ lệ sinh thấp nhất trong các nước phát triển. Nó dẫn tới tình
trạng, một số ông bố, thường là trụ cột của gia đình, sống eo hẹp ở Hàn
Quốc để còng lưng trả chi phí gửi con cái (kèm theo cả mẹ chúng) ra nước
ngoài để học tập.
Tự gọi mình là “Nữ
hoàng tiếng Anh”, nhưng Lee lại yêu cầu được phỏng vấn bằng tiếng Hàn.
Lee ước tính kiếm được hơn 7 triệu USD một năm, và hầu hết là nhờ các
lớp học trên mạng. Cô cũng làm việc offline, trong các “lò luyện”.
“Vì ở đất nước tôi
thiếu thốn tài nguyên, nên cha mẹ luôn cảm thấy rằng giáo dục là cách
tốt nhất họ có thể làm cho con cái họ”, cô Lee cho biết qua một người
phiên dịch.
Tuy nhiên, cô Lee lại
không có nhiều thời gian để tận hưởng tiền bạc của mình. Cô cũng biết
rằng tài sản của mình có thể dễ dàng thay đổi trong một thế giới mà cô
phải phụ thuộc vào sự chấp nhận của những cô cậu tuổi “teen” sớm nắng
chiều mưa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét